Dương Tử Mi xoa xoa chỗ mông bị ngã đau, đứng thẳng người dậy, nhìn xung quanh. Thấy mình vẫn đứng dưới cột đèn nhấp nháy như cũ, nhưng có điều lúc này không giống với lúc nãy.
Vừa nãy cô giống như đang đứng ở trong một vùng tĩnh mịch vậy, xung quanh không có bất cứ âm thanh gì phát ra.
Nhưng bây giờ, cô mơ hồ cảm thấy có gió đêm lành lạnh quấn lấy chân mình.
Lẽ nào cô đã ra khỏi cái nơi ma quỷ kia rồi?
Cô thử đi mười mấy bước, quả nhiên thuận lợi đến được một cái đèn đường khác.
Thật sự là đi ra ngoài rồi!
Cô kích động đến mức tim đập mạnh, nghĩ đến bước cuối cùng không khống chế được nội tâm của mình, quay đầu nhìn một cái, suýt nữa bị cuốn vào vòng xoáy giống hố đen kia. May mà có một thứ màu trắng giống đuôi hồ ly xuất hiện quấn lấy eo mình, kéo mình ra ngoài.
Lẽ nào Tuyết Hồ đã quay lại?
Cô đưa mắt nhìn quanh, nhưng không thấy bóng dáng Tuyết Hồ.
- Tuyết Hồ, Tuyết Hồ, cậu ở đâu?
Dương Tử Mi lớn tiếng gọi.
Ngõ nhỏ tĩnh lặng, không ai trả lời cô, càng không thấy bóng dáng Tuyết Hồ.
Lẽ nào vừa rồi lại là ảo giác?
Cô cúi đầu ngửi quần áo phía hông của mình.
Không sai, trên quần áo còn vương lại mùi nhàn nhạt đặc trưng của Tuyết Hồ.
Điều này chứng tỏ mình không gặp ảo giác, vừa rồi chính Tuyết Hồ đã cứu mình.
- Tuyết.. Hồ...
Cô lớn tiếng gọi:
- Cậu mau ra đây, tôi rất muốn gặp cậu!
Thật lâu sau, vẫn không có bất kì lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378350/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.