Hai người Hoàng Húc và Lương Cường lảo đảo đi xuống lầu, đầu gối bị ngã rách da mấy chỗ, bọn họ cứ có cảm giác toàn thân bị thứ gì đó lạnh lẽo vây quanh, sống lưng lạnh buốt, gai óc nổi hết cả lên.
Dương Tử Mi đứng ở bên cạnh bờ sông, lạnh lùng nhìn hai người bọn họ.
- A a a a a...
Hoàng Húc kêu lên a a.
Dương Tử Mi giơ tay giải huyệt câm của gã.
Lúc này Hoàng Húc mới có thể nói chuyện được, gã chỉ vào Dương Tử Mi, giọng run rẩy:
- Mày... rốt cuộc mày đã dùng yêu thuật gì hả?
- Chẳng lẽ không ai nói cho ông biết là tôi là thầy tướng à?
Dương Tử Mi liếc xéo bọn họ:
- Chẳng lẽ các người quê mùa đến mức không nghe người ta nói là thầy tướng có thể giết người trong vô hình sao?
- Mày... Mày chỉ là một đứa lừa đảo mà thôi.
Hoàng Húc thở hổn hển gào lên, gã khác với Lý Thắng, gã ở trong thành phố này đã lâu, gã biết là trong thành phố xuất hiện một cô gái xem bói rất lợi hại, rất nhiều người đều tin vào cô ta, ngay cả thị trưởng cũng được cô ta chỉ điểm.
Nhưng gã chưa bao giờ tin vào mấy thứ này, chỉ nhếch mép cười khẩy mà thôi, gã cho rằng bọn họ chỉ bị lừa mà thôi.
Lương Cường là lái xe nên có phần mê tín.
Gã vừa nghe nói Dương Tử Mi này chính là cô gái xem bói rất lợi hại mà mọi người vẫn đồn đãi bao lâu nay thì nín thinh, không dám hó hé tiếng nào.
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378332/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.