Báo cảnh sát bắt tôi à?
Dương Tử Mi cười khẩy một tiếng:
- Dựa vào cái gì thế hả thôn trưởng đại nhân, ông cho rằng bây giờ chúng ta vẫn đang ở thôn Dương gia đấy à mà ra vẻ thế?
Dương Đức Minh thấy bộ dạng của cô như thế thì tức giận đến mức toàn thân run lên bần bật, chỉa tay về phía cô gào lên:
- Cho dù không phải ở thôn Dương gia thì mày cũng đừng có mà lên mặt, mày đừng tưởng rằng mày đi xem bói trong thành phố kiếm được mấy xu rách thì giỏi lắm, chỉ cần tao dùng một ngón tay thôi thì mày cũng phải cuốn gói về thôn Dương gia đấy.
- Ha ha.
Dương Tử Mi phì cười nói:
- Vậy ông cứ động ngón tay thử xem, xem xem rốt cuộc là ai cuốn gói về thôn Dương gia nào.
- Mày... Mày đúng là coi trời bằng vung mà, bây giờ tao sẽ báo cảnh sát ngay lập tức, nói mày tự tiện xông vào nhà riêng của người ta ăn trộm.
Dương Đức Minh tức giận gầm lên.
- Báo thì cứ báo đi, nhưng mà tôi muốn nói cho ông biết, bây giờ tôi mới là chủ nhân thật sự của căn nà này, kẻ tự ý xông vào nhà riêng của người khác là ông chứ không phải tôi.
Dương Tử Mi nhún vai, cười lạnh giơ tờ giấy chứng nhận quyền sở hữu ra:
- Thôn trưởng của tôi ơi, ông mở to cặp mắt chó của mình ra mà nhìn cho kỹ, xem xem tờ giấy chứng nhận quyền sở hữu này ghi tên ai nhé.
- Mày nói láo, cái thứ nghèo mạt rệp như mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378330/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.