Nếu như người nhà này đã không chịu nhận tiền mình tặng cho thì Dương Tử Mi chỉ có thể chữa mắt giúp cho bà nội của Lý Chân mà thôi.
Nhưng mắt của bà đã mù hoàn toàn rồi, trừ phi có thể đổi được giác mạc, bằng không dù y thuật của cô có cao đến đâu đi nữa cũng không làm được gì.
Lý Chân vào phòng thay bộ đồ đạo cô kia ra, đổi thành một bộ quần áo mà cô cho là tốt nhất, đây là bộ đồ cũ mà chị họ tặng cho cô, sau đó cô rửa mặt sạch sẽ, chải tóc cột lên gọn gàng.
Thấy Lý Chân đi ra với bộ dạng khác hẳn thế này, ngay chính Dương Tử Mi cũng phải giật mình.
Hóa ra Lý Chân rất xinh đẹp, mi thanh mục tú, làn da cũng đẹp, lúc trước chắc là cô ấy cố ý làm cho bộ dạng của mình lôi thôi lếch thếch rồi mới đi ra ngoài bày quầy xem bói.
Thêm nữa là Lý Chân này trông giống Sadako đên ba phần.
- Em gái, chị chuẩn bị xong rồi, em đưa chị đến tiệm bánh gặp ba mẹ của em đi.
Lý Chân thấy Dương Tử Mi nhìn cô chằm chằm như thế thì xấu hổ đưa tay vân vê vạt áo.
- Được.
Dương Tử Mi lại chào hỏi bà Lý với Lý Thành một tiếng rồi đi ra ngoài với Lý Chân.
Lý Chân lại đạp xe chở cô.
Đi vào tiệm bánh, quả nhiên ở trong tiệm rất náo nhiệt, thậm chí còn có một hàng dài đang xếp hàng chờ.
Xem ra bánh của mẹ làm thật sự thành công ngoài mong đợi.
Dương Tử Mi dắt Lý Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378328/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.