Nha Nha ở nhà của em có hợp không?
Mẫn Cương tò mò hỏi thử.
- Hợp lắm, thể chất của Nha Nha khác với người bình thường, ở bên đó thì có thể điều tiết âm dương trong cơ thể hòa hợp hơn.
Dương Tử Mi gật đầu nói.
- Hóa ra là vậy, có phải bạn sợ bọn mình đến đó nhiều thì sẽ khiến âm dương không cân bằng không?
Hạ Muội hỏi.
Dương Tử Mi gật đầu nói:
- Ừ, nhưng thi thoảng đến ngồi một lúc thì vẫn tốt cho cơ thể, cho nên, sau này hoan nghênh mọi người mỗi tuần đến nhà mình ngồi một lúc.
- Vậy thì mình sẽ không khách khí nhé.
Hạ Muội nói.
- Thế anh cũng không khách khí.
Mẫn Cương cười nói với Hạ Muội:
- Hạ Muội này, sau này nếu như bạn đến nhà em ấy thì nhớ gọi mình với nhé, mình cũng muốn đi theo.
- Xí, mình còn tưởng là bạn muốn đến riêng hơn cơ đấy.
Hạ Muội cố tình liếc mắt nói.
Mặt của Mẫn Cương đỏ bừng lên.
Bốn người bọn họ cười cười nói nói quay về trường học.
Lam Nha Nha và Mẫn Cương bước vào phòng học của bọn họ, còn Hạ Muội thì ôm cổ của Dương Tử Mi đi vào phòng của mình.
- Tử Mi ơi Tử Mi, đêm qua mình trông thấy bạn ở ngoài quảng trường.
Trần Tiểu Cường chạy tới trước mặt cô, nhìn cô với vẻ cực kỳ sùng bái:
- Mình trông thấy bạn chỉ dùng một ngón tay thôi đã có thể đánh ba con lợn béo người Nhật chết giẫm kia ngã lăn quay ra đất, đúng là sướng quá đi mất, tuyệt đối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378315/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.