Mộ Dung Vân Thanh lái xe tới để đón Dương Tử Mi qua đây.
Mẹ của Mộ Dung Nghiên dẫn theo Dương Tử Mi đi tới phòng của Mộ Dung Nghiên.
Toàn bộ tầng lầu Mộ Dung Nghiên ở được bày trí tựa như cung điện châu Âu trên tivi, hơn nữa còn theo tone hồng công chúa, trên tường treo ảnh chụp của Mộ Dung Nghiên từ nhỏ đến lớn, trông xinh đẹp như một cô công chúa nhỏ.
Nhìn thấy những thứ này, Dương Tử Mi thật sự rất hâm mộ, thậm chí là có phần đố kỵ với Mộ Dung Nghiên.
Mộ Dung Nghiên vừa chào đời đã may mắn ngậm được chìa khóa vàng, tựa như một cô công chúa nhỏ, có vẻ ngoài xinh đẹp, cuộc sống đủ đầy vật chất, được người nhà nâng niu trong lòng bàn tay, yêu thương vô ngần.
Người như thế, tại sao lại chướng mắt và tìm đủ mọi cách kiếm chuyện với mình làm gì kia chứ?
Mẹ của Mộ Dung Nghiên đẩy cửa phòng của cô ta ra, trong phòng lập tức có một cái gối màu hồng bị ném thẳng ra, sau đó là tiếng gào the thé vì khóc khàn giọng của Mộ Dung Nghiên:
- Để tôi chết đi cho rồi, để tôi chết đi...
- A Nghiên à, đừng có buồn nữa, mẹ đưa bạn học tới thăm con đây.
Mẹ của Mộ Dung Nghiên dè dặt nói.
- Con không muốn gặp ai cả, biến hết đi, tất cả các người cút ra ngoài hết đi!
Mộ Dung Nghiên gào to, lại hất một chiếc đèn rơi xuống đất.
- A Nghiên, người bạn học này đặc biệt lắm con ơi, cô bé ấy là thầy bói đấy, lần trước cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378307/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.