Mẫn Cương nhìn Dương Tử Mi, hai mắt hắn đột nhiên sáng lên:
- Tử Mi, em không phải là thầy phong thủy sao? Phong thủy nơi này có xấu hơn nữa thì em cũng có thể hóa giải được đúng không?
- Ừ.
Dương Tử Mi gật đầu.
Đó là điều tất nhiên, phong thủy nơi đây vốn rất tốt, kẻ đầu têu khiến cho phong thủy nơi đây trở nên xấu chính là cô mà.
- Vậy em có muốn mua lại nơi này không?
Mẫn Cương hỏi:
- Nếu như thế, chúng ta có thể trở thành hàng xóm rồi.
- Em đã có chỗ ở thích hợp hơn rồi, nhưng mà, em lại muốn mua nơi này để tặng cho người khác.
Dương Tử Mi cười nói:
- Huống hồ, đây đúng là kiếm được món hời lớn.
- Ha ha, nhìn bộ dáng của em kìa, chỉ thích kiếm lợi thôi.
Mẫn Cương nói đùa.
- Em thực sự thích kiếm lời lắm.
Dương Tử Mi không hề tức giận mà cô chỉ cười nhạt.
Cô đã trải qua sự đau khổ của cuộc sống thuộc tầng lớp thấp nhất xã hội, đối với thế giới này, cô có khát vọng nhiều hơn người khác, cô khát vọng vừa tỉnh dậy thì có bánh từ trên trời rơi xuống, làm cho cô không phải lo ăn, lo mặc, lo ở nữa.
Kiếp này, hình như cô đã thực hiện được nguyện vọng có bánh rơi xuống rồi.
Nhưng mà, nội tâm cô vẫn không thể hoàn toàn xóa bỏ được ám ảnh từ kiếp trước.
Lúc Mẫn Cương nhìn thấy cô cười nhạt, trong đôi mắt đen láy của cô xẹt qua sự ảm đạm vô cùng tang thương thê lương, tim của anh chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378303/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.