Mẫn Cương, nghe nói mấy ngày gần đây bạn cũng không đi học, là vì bận việc của công ty sao?
Dương Tử Mi quay đầu lại hỏi Mẫn Cương.
- Không phải, vì ông nội mình bị bệnh rồi, mình phải chăm sóc cho ông, bên công ty đã có hai anh em La Bạch rồi nên cũng không có việc lớn gì.
- Ông cậu bị bệnh rồi ư, ông bị bệnh gì thế?
Dương Tử Mi ân cần hỏi.
- Bác sĩ cũng không khám ra là bệnh gì, chỉ là cơ thể vẫn luôn suy yếu, không đủ trung khí, ốm yếu không dùng sức được, cũng không có khẩu vị. Ngoài ông mình ra thì cơ thể mẹ mình hình như cũng có chút suy yếu, Tử Mi, sau khi tan học bạn có thể đến nhà mình xem thử không? Xem xem có phải có chỗ nào có vấn đề không?
Gương mặt Mẫn Cương tràn đầy vẻ mong chờ nhìn cô.
- Ừ. Tan học bạn đợi mình, mình đi cùng bạn qua đó. Ngoài xem phong thủy ra thì mình cũng biết châm cứu trung y.
Dương Tử Mi gật đầu.
- Cảm ơn Tử Mi.
Mẫn Cương nhìn cô với vẻ cảm kích:
- Bạn là đại ân nhân của nhà mình rồi, bạn cứu mẹ mình, lần trước còn cứu lại được cả món đồ cổ của ông nội mình, còn giúp mình gây dựng công ty Thiên Bách Độ nữa, mình cũng không biết phải cảm ơn bạn thế nào mới được nữa.
- Bạn thật là, giữa hai chúng ta còn nói mấy lời khách sáo như thế làm gì?
Dương Tử Mi trợn mắt nhìn anh một cái:
- Chúng ta là bạn thân, có việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378300/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.