- Thầy Tống, cho em mượn xe thầy được không?
Dương Tử Mi thật lòng không muốn chen chúc trên xe buýt nữa, hơn nữa cũng hơi hơi ghiền lái xe rồi.
- Tiểu Mi, em biết lái xe à?
Tống Huyền nghi hoặc hỏi.
- Vâng, em vừa học, kĩ thuật không tệ lắm đâu.
Dương Tử Mi gật đầu.
- Nhưng em không có giấy phép lái xe! Nếu bị kiểm tra thì phiền lắm.
Tống Huyền nói với vẻ hơi khó xử.
- Thầy Tống, không sao đâu, lỡ may bị kiểm tra thì chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là xong việc ấy mà, anh đừng lo lắng.
Dương Tử Mi chẳng cho là đúng.
Tống Huyền nghĩ ngợi một chút, những chuyện xui xẻo mấy hôm nay gặp phải đã biến anh từ một lương dân tuân thủ luật pháp thành kẻ thất vọng với xã hội pháp trị này rồi.
Anh đưa chìa khóa xe cho cô, bảo cô lái xe cẩn thận.
Dương Tử Mi lên xe, Sadako ngồi ở ghế phó lái, thím Lý ngồi đằng sau.
- Chủ nhân, cô dạy tôi lái xe đi, lần sau để tôi lái cho, cô cứ ngồi thoải mái là được rồi.
Sadako nhìn chăm chú động tác lái xe của Dương Tử Mi rồi nói.
- Ha ha, ta tưởng cô vạn năng cơ đấy, hóa ra cũng có việc cô không biết làm à?
Dương Tử Mi nở nụ cười.
Sadako là người của hơn một năm về trước, khi đó ô tô còn chưa phổ biến, cho nên cô không biết lái cũng chẳng có gì lạ.
- Đợi bao giờ tôi có xe thì sẽ từ từ dạy cô, bây giờ cứu người mới là quan trọng.
Thấy bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378264/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.