- Dương đại sư, tại sao bầu không khí trong nhà cô lại trong lành, thoải mái như thế chứ?
Sau khi tò mò đi vòng quanh nhà một lần, La Anh Hào kéo lấy Dương Tử Mi để hỏi:
- Tôi có thể ở nhờ vài ngày được không?
- Không được.
Dương Tử Mi từ chối.
- Thật là ki bo, chỗ này của cô cũng đâu phải không có phòng cho khách đâu chứ.
La Anh Hào quả thật không nỡ đi, ở đây giống như đang ở trong núi sâu rừng rậm vậy, lỗ chân lông trên toàn cơ thể đều nở ra thoải mái.
- Không phải là tôi keo kiệt, thỉnh thoảng anh qua đây ở một ngày thì được, nhưng anh không nên ở đây lâu.
Dương Tử Mi liếc anh ấy một cái, nói:
- Ở một ngày bổ ngang ăn một cây nhân sâm, nếu như bổ nhiều quá thì tôi sợ anh không chịu được.
- Cô có ý gì? Ý của cô là, thỉnh thoảng đến đây ở rất có lợi đúng không?
La Anh Hào hỏi.
Dương Tử Mi mỉm cười, lười không thèm trả lời câu hỏi của anh ấy.
Nơi đây được cô ấy ti mỉ bày bố Tụ Linh Trận, hút lấy tinh hoa của nguyên khí khắp bốn phía, công hiệu sống một ngày ở đây tuyệt đối không thua gì ăn một cây nhân sâm ba mươi năm.
- Chủ nhân, người muốn ăn món gì?
Sau khi lau dọn xong, Sadako bước tới hỏi.
Dương Tử Mi nhìn bộ ki- mô- nô phiền phức trên người cô ấy, quả là không tiện để làm việc.
Trong lúc cô còn chưa mở miệng nói chuyện, Ngọc Chân Tử vẫn âm thầm đứng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378258/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.