- Dương đại sư, cô có muốn nói chuyện với đồ đệ của cô - thiếu soái Tưởng không?
La Anh Hào cảm thấy cô buồn mà không thể hiện ra:
- Biết đâu anh ấy có thể cứu Tống tiên sinh.
- Chuyện này...
Mặc dù Tưởng Tử Lương là đồ đệ do sư phụ thu nhận, nhưng đối với người này, Dương Tử Mi vẫn cảm thấy rối rắm.
Đối với việc đóng vai là một sư phụ, cô có một chút ác cảm.
Khi mà cô còn đang do dự thì La Anh Hào đã gọi điện cho Tưởng Tử Lương rồi đưa cho cô.
Dương Tử Mi hiển nhiên cầm điện thoại, alo một tiếng đầy xa cách.
- Sư! Phụ!
Đầu dây bên kia lập tức vọng lại một giọng nói vừa cung kính,vừa nghiêm túc của Tưởng Tử Lương, cô cảm tưởng như anh đang thực hiện nghi thức chào trong quân đội vậy.
Cô không biết anh trông thế nào, nhưng ngay lập tức tưởng tượng ra dáng vẻ nghiêm túc của anh, trong lòng thấy buồn cười.
- Đừng gọi là sư phụ, em ít tuổi hơn anh nhiều, gọi em Tử Mi được rồi.
Dương Tử Mi xấu hổ nói.
- Không, là sư phụ! Tổ gia nói em là sư phụ của anh, thì dù em một tuổi, em vẫn là sư phụ.
Tưởng Tử Lương kiên quyết.
- Thôi được!
Dương Tử Mi thật sự không nghĩ rằng Tưởng Tử Lương là một người cố chấp, quả quyết phân biệt rạch ròi mối quan hệ như vậy, gọi thì gọi, anh đã không để ý thì cô cũng vậy.
- Sư phụ, em và tổ gia có khỏe không?
Giọng Tưởng Tử Lương dù có phần lạnh lùng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378242/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.