- Mẹ nó, lốp chó gì thế này!
La Anh Kình nhìn xuống cái lốp xẹp lép, bực bội đá một cái, chửi rủa.
Dương Tử Mi vội bước đến, cười nhẹ:
- La thiếu gia, lâu rồi không gặp.
La Anh Kình ngẩng đầu lên, giật mình khi nhìn thấy cô.
Con người này để lại cho anh ta ấn tượng quá sâu đậm, sâu đến nỗi anh ta không muốn gặp lại cô nữa, anh ta cảm giác cô giống như một loại yêu nghiệt, có thể hủy diệt trời đất.
Ngày mà anh ta gặp cô thì cô đang ở cạnh một ngưòi khác đàn ông khác, một người có khí chất đặc biệt với nụ cười nghiêng nước nghiêng thành mang tên Hồ Tuyết.
Giờ đây, cô đột nhiên đứng trước mặt, khiến anh ta không nhịn được phải lùi lại một chút, để giấu đi sự lo sợ bên trong, anh ta nói bằng giọng như hết hơi:
- Dương tiểu thư, lâu rồi không gặp, nhưng mà tôi cũng không muốn gặp cô.
- Ha ha.
Dương Tử Mi cười lớn, nhìn ánh mắt và khuôn mặt của anh ta thì tuyệt đối không phải là kẻ có thể làm chuyện dơ bẩn sau lưng người khác. Cô cũng không phải cực kỳ ghét anh ta, dù sao anh ta cũng chỉ là kẻ có tính cách tùy tiện mà thôi.
- Anh La, tôi vốn dĩ cũng không muốn gặp anh, nhưng tôi có một chuyện muốn hỏi, hơn nữa, vừa hay tôi lại đứng ở đây.
Dương Tử Mi mỉm cười.
- Ồ? Còn hỏi cái gì nữa? Tất cả những thứ tôi muốn đấu giá, cô đều cướp đi rồi.
La Anh Kình giận dữ nói.
- Thật ngại quá, thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378235/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.