Dương Tử Mi đứng đó nhìn Long Trục Thiên lên xe.
Xe đi xa mấy mét thì đột nhiên dừng lại.
Long Trục Thiên từ trên xe nhảy xuống, chạy vội về phía cô, đến trước mặt, anh lập tức mở tay ra ôm cô vào lòng, cúi đầu tìm kiếm môi cô...
Dương Tử Mi nhắm mắt lại, chủ động nghênh đón.
Có kinh nghiệm lần đầu tiên rồi nên lần này cô thành thạo hơn, không nín thở nữa mà hít thở đều, đã có thể yêu lâu hơn và cô cũng biết phải dùng lưỡi của mình đuổi theo anh ấy.
Giây phút này đây cả cơ thể cô như đang đi trên mây vậy, lâng lâng khó tả, như một người đuối nước, kề sát Long Trục Thiên, điên cuồng tìm lấy sự ngọt ngào ở đối phương.
Ước gì thời gian có thể mãi mãi ngừng lại ngay khoảnh khắc này.
Ước gì có thể cùng anh ấy mãi mãi triền miên như thế này.
Chỉ tiếc, mọi thứ đều bị tiếng ho của Ngọc Chân Tử đánh tan.
Dương Tử Mi vội vàng đẩy Long Trục Thiên ra, mặt đỏ au nói:
- Mau đi đi, em đợi anh về.
Long Trục Thiên duỗi tay sờ hai má phiếm hồng của cô, vừa nhìn cô đầy thâm tình, vừa trợn mắt trừng Ngọc Chân Tử đang phất tay, một lần nữa lên xe...
Xe càng lúc càng xa...
Trái tim Dương Tử Mi càng lúc càng trống rỗng, tựa như có ai đó thô bạo khoét đi một khối lớn.
- Chậc chậc, tiểu nha đầu à, con sắp biến thành hòn vọng phu rồi đó.
Ngọc Chân Tử lắc đầu nói:
- Cậu ta sẽ trở về nhanh thôi, nhìn bộ dạng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378225/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.