Long Trục Thiên ngủ một giấc rồi tỉnh lại.
Hai mắt bị bịt kín, không nhìn thấy được gì, nhưng có thể cảm nhận được sự ấm áp của Dương Tử Mi, đầu anh đang được cô ôm lấy.
Thảo nào trong mơ, hình như thấy mình đang ở trong lòng mẹ.
- Mi Mi...
Anh nhẹ giọng gọi tên cô, trong lời nói tràn đầy tình cảm
- Hả? Anh tỉnh rồi?
Đêm qua, thẻ bài gỗ đào trước ngực Long Trục Thiên xảy ra biến hóa, khiến nhiệt độ cơ thể anh tăng cao, còn nhiệt độ cơ thể cô thì bị lạnh đi.
Cô không ngủ, nhìn biến hóa trên thẻ bài gỗ đào từ khi nó xuất hiện đến khi kết thúc, cả người giống như vừa được tẩy rửa, cảm thấy vô cùng thoải mái.
- Bây giờ anh cảm thấy như thế nào?
Dương Tử Mi hỏi.
Long Trục Thiên rời khỏi lòng cô, duỗi người dậy:
- Ừ, thật thoải mái.
- Tối hôm qua thẻ bài gỗ đào lại có phản ứng.
Dương Tử Mi nói:
- Em cũng cảm thấy rất thoải mái, giống như vừa được tẩy rửa vậy.
Long Trục Thiên giơ tay lấy miếng vải ở trên mắt xuống, cảnh vật trước mắt dần dần hiện rõ.
Anh vui mừng:
- Anh có thể nhìn thấy rồi.
- Vậy sao? Nhanh vậy à? Không phải bác sĩ nói phải qua ba bốn ngày nữa sao?
Dương Tử Mi lại gần kiểm tra đôi mắt anh, phát hiện đúng là đã bình phục.
- Chẳng lẽ là tác dụng của thẻ bài gỗ đào?
- Nó có thể khiến anh chết đi sống lại, khôi phục lại đôi mắt bị thương chỉ là chuyện nhỏ mà thôi!
Trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378210/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.