Theo như lời anh vừa nói thì sao lại không sợ ngân châm của em?
Dương Tử Mi đổ mồ hôi hỏi.
- Ngân châm không giống với tiêm vào mông...
Long Trục Thiên xấu hổ nói:
- Anh... Sẽ xỉu.
Dương Tử Mi lại càng đổ mồ hôi nhiều hơn.
Ngọc Chân Tử nghe thấy vậy, cười lăn lộn trên đất, ngay cả một cao nhân biết kiềm chế như Ngọc Thanh cũng lộ ra ý cười, lồng ngực phập phồng, hình như là đang nghẹn đến nội thương.
- Chỉ làm kiểm tra thôi, không cần tiêm, nếu thật sự phải tiêm, em sẽ làm cho anh, sẽ không đau chút nào.
Dương Tử Mi dùng giọng điệu dụ dỗ trẻ con nói với Long Trục Thiên.
- Em nói thì phải làm!
Long Trục Thiên đứng dậy:
-Vậy chúng ta đi bệnh viện.
Sợ tiêm, đối với một người đàn ông như anh là một chuyện rất mất mặt, đây là bóng ma trong lòng anh trước kia, không biết tại sao như vậy, cũng không thể vượt qua nỗi sợ này.
Đi đến bệnh viện, đến khoa mắt kiểm tra, bác sĩ kết luận rằng do đột ngột gặp ánh sáng mạnh, làm cho màng giác mạc bị thương, cần phải tiêm thuốc, sau đó nghỉ ngơi hai ba ngày thì sẽ không sao.
Nghe được chữ tiêm, cả người Long Trục Thiên chấn động, bàn tay đang nắm tay Dương Tử Mi lạnh đi.
Nghe nói không có vấn đề gì lớn, Dương Tử Mi cũng bình tĩnh lại.
Thấy đầu ngón tay anh lạnh đi, môi hơi run, Dương Tử Mi mới tin, thật sự là anh sợ tiêm.
Trước đây anh đã trải qua chuyện gì mà lại sợ tiêm như vậy?
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378208/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.