Chương trước
Chương sau
Hai trăm triệu!
Lúc Dương Tử Mi nói ra ba chữ này, mí mắt của cô đã giật mấy cái, tim cũng đập nhanh hơn rồi.
Mặc dù kiếp này cô có tiền, nhưng trên tâm lý cô vẫn là người nghèo chính hiệu, hai triệu đồng kia cô còn chưa hiểu được khái niệm của nó nữa là. 
Tuyết Hồ đưa tay vỗ vỗ lưng cô, đôi mắt xanh thẳm yên tĩnh nhìn cô, không muốn cô lo lắng về vấn đề tiền bạc.
Tim Dương Tử Mi đã ổn định hơn đôi chút.
Lúc này đã có người ra giá hai trăm hai mươi triệu rồi. 
Khán đài phía sau bắt đầu bạo động.
Có thể được chứng kiến cổ kiếm thần thoại được đấu giá trên trời cũng là một loại hạnh phúc.
Mặc dù bọn họ không có tham gia, nhung trái tim vẫn đập điên cuồng vì giá cả được tăng lên, chuyện này sẽ trở thành một đề tài để bọn họ khoác lác trong những bữa tiệc sau này. 
- Một tỷ!
Tuyết Hồ giơ bảng giá kêu lên.
Dương Tử Mi trợn tròn hai mắt nhìn cậu ta, trong lòng hò hét, đừng có đốt tiền như vậy mà. 
Tuyết Hồ nhún nhún vai, cười cười với cô:
- Quá lâu, chả có ý nghĩa gì, chi bằng kết thúc sớm một chút.
- Woa! 
Mọi người gần như muốn bật dậy kêu lên.
Một tỷ, đây tuyệt đối là cái giá trên trời, bởi vì say mê mà lại mua hai thanh kiếm này, có đáng giá không?
La Anh Kình hung hăng liếc Tuyết Hồ một cái, không dám ra giá nữa. 
Những người khác cũng im lặng không lên tiếng.
- Một tỷ! Còn ai ra giá nữa không?
Chuyên gia đấu giá chưa bao giờ vui mừng như vậy, kích động kêu lên. 
Từ khi cô ta ra nghề đến nay, đây là lần đấu giá cao nhất mà cô ta nhận được.
Không có ai lên tiếng.
- Một tỷ lần thứ nhất. 
- Một tỷ lần thứ hai.
- Một tỷ mốt!
Đằng sau vang lên một trận sấm. 
Mọi người quay đầu lại nhìn.
Người ra giá là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, mặc vest đen, dáng người hơi thấp, khuôn mặt bình thường, đang giơ bảng giá lên.
Mọi người ở đây không ai biết ông ta, cũng không biết ông ta xuất hiện từ lúc nào. 
Ông ta bình thường đến nỗi quăng vào một đám người là không thể nào tìm được.
Điểm mấu chốt là, bộ vest trên người ông ta nhìn có vẻ rất bình thường, cao lắm cũng chỉ mấy ngàn tệ một bộ thôi.
Ở trên người ông ta, căn bản là không tìm được một chút dấu vết nào của người giàu có. 
Một tỷ mốt!
Ông ta có thể trả nổi hay sao?
Có phải bị điên rồi tới đây quấy rối không? 
Có người đặt ra câu hỏi như vậy, bao gồm cả chuyên gia đấu giá.
Nhưng nếu có thể đi vào nơi này, nơi có bảng tên là hội trường đấu giá thì sau lưng hẳn là có hậu thuẫn.
- Hai tỷ. 
Tuyết Hồ kêu giá.
Mọi người lại ồ lên, dùng ánh mắt nhìn quái vật để nhìn Tuyết Hồ đang cười khuynh thành kia.
Người đàn ông mặc vest đen lập tức gọi điện thoại, sau đó giơ bảng giá lên: 
- Hai tỷ mốt.
Nhìn ông ta có vẻ như không có Càn Tướng - Mạc Tà là không được.
Dương Tử Mi tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi. 
Cô mở Thiên Nhãn ra để nhìn ông ta, xem xem ông ta là thần thánh phương nào, lại dám giành Càn Tướng - Mạc Tà với cô.
Thông tin hiển thị, ông ta chỉ là người bình thường mà thôi.
Mà khi cô muốn điều tra sâu thêm về tin tức của ông ta thì phát hiện, tất cả đã bị phong tỏa, giống như ở sau lưng ông ta có một cao thủ điền khiển không cho cô dò xét ông ta vậy. 
Cô muốn dùng sức mạnh để phá giải nhưng lại bị ngăn cản, nếu tiếp tục thì sẽ bị tổn thương nguyên khí, cho nên chỉ có thể từ bỏ.
Xem ra người ở sau lưng ông ta tuyệt đối là đồng đạo của mình.
Cũng chỉ có người đồng đạo mới muốn hai thanh cổ kiếm nặng âm sát khí như vậy, trong lúc đấu pháp, có vũ khí lợi hại thì lực công kích sẽ càng mạnh hơn. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.