Phải tìm chiếc nhẫn này ở đâu bây giờ?
Dương Tử Mi túm Tuyết Hồ lên hỏi:
- Có phải chỉ yêu tộc bọn cậu mới có không?
- Cô cũng sắp thành yêu rồi!
Tuyết Hồ chớp chớp mắt nói:
- Nếu có duyên thì chắc cô cũng sẽ có được nó.
- Ha ha! Tôi là nửa người nửa quỷ.
Dương Tử Mi cười khổ nói:
- Có lẽ, còn chẳng là gì nữa cơ.
- Cô là chính cô.
Tuyết Hồ đưa móng vỗ vỗ lưng cô:
- Đừng tự coi nhẹ mình như thế, vẻ bề ngoài như thế nào cũng chẳng quan trọng.
Dương Tử Mi nhếch miệng cười cười, bế cậu ta lên:
- Đi thôi! Về nhà thôi!
Nhưng Dương Tử Mi không về nhà chung mà về nhà ở quê.
Ông cô vừa thấy cô về đã vội tránh ánh mắt của cô, cúi đầu hút thuốc.
Thẻ thành viên câu lạc bộ người già của ông bị Dương Tử Mi bẻ mất, giờ ông chỉ có thể loanh quanh trong sân nhà như trước, trong người còn vài đồng tiền lẻ, tính ra chưa đến năm mươi đồng.
Về chuyện bị Dương Tử Mi cấm cản, ông cũng không còn căm ghét cô như trước, chỉ thầm trách hành vi sai trái ngày đó của mình, để bây giờ cả nhà chẳng ai thèm để ý đến ông, ngay cả vợ mình cũng không muốn bắt chuyện.
Ông đã hoàn toàn mất đi tiếng nói trong nhà.
Dù vậy, Dương Tử Mi vẫn chào ông một câu rồi mới ngồi xuống cạnh bà mình.
- Nữu Nữu, bà có chuyện muốn nói với con.
Nói rồi bà kéo tay Dương Tử Mi vào phòng, vẻ mặt vô cùng thần bí.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378166/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.