Mấy ngày rồi chưa về nhà, Dương Tử Mi chuẩn bị về thăm người thân một chuyến.
Ban đầu cô không định mang theo Tuyết Hồ, nhưng nó không chịu, mặt dày mày dạn nói nếu Tiểu Thiên đi thì nó cũng phải đi cùng.
Dương Tử Mi bất đắc dĩ đành phải ôm theo nó ra ngoài.
Xe bus của thành phố A thường xuyên đông đúc chật chội, nhất là những lúc chạng vạng như thế này. Dù sao đi đường cũng mất đến hai mươi phút thế nên cô lựa chọn đi bộ.
Đi được một đoạn, bỗng nhiên cô cảm thấy có một ánh mắt nhìn chằm chằm sau lưng mình, hình như còn mang theo cả sát ý.
Cô híp mắt lại, cúi đầu vuốt ve bộ lông mượt mà của Tuyết Hồ:
- Tuyết Hồ, cậu biết có người theo dõi chúng ta đúng không?
- Ừ, một gã đàn ông cách cậu khoảng hai mươi mét.
Tuyết Hồ lười biếng híp hai mắt lại:
- Sát thủ loại này mà cũng muốn giết cậu, thật đúng là không biết lượng sức mình.
- Trên người hắn có súng không?
Dương Tử Mi hỏi.
- Tôi không biết súng là cái gì hết.
- Ngốc thật, súng mà cũng không biết.
Tiểu Thiên không nhịn được cười nhạo.
- Trên người tên kia đúng là có một khẩu súng, còn có thêm một con dao bén nữa.
Dương Tử Mi nhanh chóng quay đầu lại nhìn.
Người kia bắt gặp ánh mắt của cô nhưng lại không hề lùi bước, hắn chỉ hơi cúi đầu tránh ánh mắt cô, vờ như mình chỉ là người đi đường.
Dương Tử Mi hơi nheo mắt nhìn hắn, chỉ thấy có mấy chục oan hồn người chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378153/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.