Ánh mắt của Mộ Dung Vân Thanh và La Anh Hào cùng dừng trên gương mặt của Đinh Nghị.
Ánh mắt La Anh Hào sắc bén như dao, thẳng tắp chém đến trên mặt Đinh Nghị khiến ông ta cảm thấy mặt mình lạnh đến đau.
Ánh mắt thực sự của Mộ Dung Vân Thanh lại ẩn giấu phía sau mắt kính, thoạt nhìn tưởng ôn hòa nhưng lại khiến người khác cảm thấy mình là con mồi đang bị rắn độc nhìn chằm chằm.
Thân mình Đinh Nghị hơi hơi run.
Đây chính là hai vị đại thần cao quý, ông ta không dám đắc tội với bất cứ người nào.
Ông ta chỉ là một đội trưởng công an nho nhỏ thôi, cùng lắm cũng chỉ dọa được mấy người dân lương thiện, còn đứng trước hai người Mộ Dung Vân Thanh và La Anh Hào, ông ta không dám ho he một câu.
- Mau mời đạo trưởng Ngọc Thanh ra đây!
La Anh Hào lạnh lùng nói với Đinh Nghị.
- Đạo trưởng Ngọc Thanh? Đạo trưởng Ngọc Thanh là ai?
Đinh Nghị vẫn chưa kịp thẩm vấn đám người Ngọc Thanh, đương nhiên không biết tên của bọn họ là gì.
- Giả ngu? Phòng giam ở bên trong đúng không? Lập tức dẫn đường cho tôi!
La Anh Hào lạnh lùng.
- Nếu đạo trưởng Ngọc Thanh xảy ra bất cứ chuyện gì, tôi sẽ san bằng nơi này cho các ông xem.
Đinh Nghị hơi run run, đột nhiên nghĩ đến có lẽ là hai đạo sĩ mà ông ta vừa bắt lại.
Đạo sĩ vậy mà lại có quan hệ với quân đội?
Ông ta còn tưởng chỉ là một tên đạo sĩ lừa đảo.
Đinh Nghị nơm nớp lo sợ liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378140/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.