Ba người xuống núi, tìm kiếm giáng đầu sư ở khắp nơi.
Dương Tử Mi vừa trở lại Dương gia thôn, chưa kịp bắt đầu tìm kiếm thì đã nghe thấy vài đứa trẻ trong thôn kể lại một chuyện ma đáng sợ sinh động như thật.
Kể về Dương Vương Tài, vào năm giờ sáng hôm qua lúc anh ta chuẩn bị đi cắt cỏ cho bò, thì nhìn thấy một người gầy như gậy trúc, đầu đội một cái mũ rơm lớn màu đen cúi thấp đầu không nhìn rõ mặt, cả người ông ta như trôi nổi đi từ đường trên núi xuống, kỳ lạ là, theo sau ông ta có mấy con rắn độc, vài con cóc tím, càng lạ hơn nữa là có một đứa bé bay bay trong không khí, cùng với gió, chiếc chuông trên người đứa bé kêu vang, rất là đáng sợ.
Dương Vương Tài cho rằng mình nhìn thấy ma, sợ tới mức đái ra quần, ngừng thở đứng ở một bên, nhìn người kia đi khuất.
Lúc về đến thôn, anh ta lập tức nói việc này cho tất cả mọi người, từ đứa bé đến cụ già đều biết, lòng người hoảng sợ, càng kể càng lan xa.
Mấy người Dương Tử Mi nghe thấy người ta miêu tả như vậy, lập tức đoán ra, kẻ ăn trộm Tụ Hồn Kính của họ, chính là một giáng đầu sư.
Họ tìm đến Dương Vương Tài.
Dương Vương Tài vừa thấy Ngọc Thanh, chưa đợi ai hỏi, mặt anh ta đã xám xịt như đất, lôi kéo ống tay áo ông sợ hãi kêu gào:
- Thần tiên sống, tôi nhìn thấy quỷ, thật đáng sợ, người mau giúp chúng tôi bắt quỷ đi.
Ngọc Thanh bảo anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378093/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.