Tạm biệt mấy người Mẫn Cương, Dương Tử Mi mang theo Tiểu Thiên về nhà.
Còn chưa về đến gần nhà, Tiểu Thiên bỗng nhiên kêu lên:
- Chị ơi, ở phía trước có yêu khí!
Dương Tử Mi bật cười:
- Yêu khí là cái gì vậy? Tiểu Thiên, không phải em cũng là yêu quái à, chị nói có đúng không?
- Em không phải là yêu, em là quỷ.
Tiểu Thiên rất đứng đắn nói:
- Chị, chị mau nhìn kìa, người ở đằng trước không giống người bình thường đâu.
Dương Tử Mi nhìn về phía Tiểu Thiên chỉ.
Ở phía trước là một người mặc một bộ đạo bào bẩn thỉu cũ nát, dáng người bình thường, khuôn mặt phổ thông, tóc tai rối bời, là một người đàn ông chừng khoảng trên dưới 50 tuổi. Khí chất người này kém xa Ngọc Thanh sư phụ, căn bản không có loại khí chất tiên phong đạo cốt, nhàn vân dã hạc của người tu tiên, ngược lại giống hệt một kẻ lừa đảo mặc đạo bào.
Chẳng qua nếu hắn đã mặc đạo bào rồi thì cứ tạm gọi hắn là đạo sĩ đi.
- Tiểu Thiên, em phát hiện ông ta có yêu khí chỗ nào?
Dương Tử Mi cũng cảm thấy đạo sĩ này có gì đó là lạ, nhưng lại không phát hiện chút yêu khí nào, khí tức trên người ông ta giống hệt với người bình thường mà.
- Chị, cái gương trên tay ông ta có vấn đề.
Tiểu Thiên nghiêm túc nói.
Gương?
Ánh mắt Dương Tử Mi dừng lại trên tay đạo sĩ, quả nhiên nhìn thấy trên tay ông ta cầm một tấm gương bằng đồng có vẻ cổ xưa, lớp đồng bên trên đã rỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378084/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.