Từ cửa hàng quần áo của Tần Yến đi ra ngoài, Dương Tử Mi lại bị Mộ Dung Nghiên ngăn cản như ruồi bọ.
- Dương! Tử! Mi!
Mộ Dung Nghiên nghiến răng nghiế lợi hung hăng gọi.
- Chị, người đẹp này muốn tìm chị gây phiền toái kìa.
Tiểu Thiên sung sướng cười khi người khác gặp họa.
- Cô ta lúc nào chẳng tìm chị gây phiền phức.
Đối với Mộ Dung Nghiên, cô thực sự có chút đau đầu.
Nếu cô ta không phải cháu gái của Mộ Dung Thanh Vân, cô đã sớm một chưởng đánh bay rồi.
Mình đã nể mặt Mộ Dung Thanh Vân không thèm so đo với cô ta thế mà cô ta cứ không chịu thức thời, năm lần bảy lượt tìm mình gây chuyện, đúng là muốn chết.
Cô híp hai khóe mắt, cong môi cười, lạnh nhạt hỏi:
- Có chuyện gì?
Mộ Dung Nghiên ghét nhất là loại biểu cảm thì lạnh nhạt mà ánh mắt thì xem thường này.
Mỗi lần nhìn thấy Tử Mi tỏ vẻ mặt này với mình, cô đều muốn nhào lên cào cho mặt Tử Mi nở hoa luôn.
- Cô có phải là muốn tranh giành mọi thứ với tôi không? Mẫn Cương bị cô cướp mất, quần áo tôi thích cũng bị cô cướp mất, cô rốt cuộc là muốn gì vậy hả?
Mộ Dung Nghiên nghiến răng nghiến lợi chất vấn.
Nghe thấy lời này, Dương Tử Mi cảm thấy thực sự buồn cười.
Trên đời này, có một vài người luôn cho rằng cả thế giới này đều là của mình.
- Mẫn Cương là của cô sao?
Dương Tử Mi trào phúng.
Mộ Dung Nghiên ngẩn người, vẻ mặt lúng túng.
- Mẫn Cương đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378079/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.