Chủ cửa hàng đưa mắt nhìn Dương Tử Mi, thản nhiên cười một cái, nụ cười vừa hàm súc vừa ưu nhã, thật đúng là một người phụ nữ có ý nhị.
- Xin chào, tôi là Tần Yến chủ cửa hàng, tôi có thể giúp gì cho em không?
Giọng nói Tần Yến ôn hòa thân thiết, trên mặt không hề có chút nào khinh thường Dương Tử Mi, ánh mắt vừa khiêm tốn vừa lễ độ.
Điều này khiến Dương Tử Mi rất có hảo cảm.
- Chào bà chủ, từ lúc tôi bước chân vào cửa tiệm này chẳng những không được nhiệt tình tiếp đón lại còn bị nhân viên cười nhạo xem thường, thậm chí còn không cho tôi đụng vào quần áo ở đây, lại còn muốn đuổi tôi nữa.
Con ngươi đen láy của Dương Tử Mi nhìn Tần Yến, giọng điệu vừa dịu dàng vừa sắc bén chất vấn:
- Xin hỏi bà chủ, các người định kinh doanh như thế này sao?
- Thật ngại quá, đều do tôi quản lý không tốt mới để xảy ra việc này, khiến mọi người chê cười rồi.
Tần Yến vội vàng xin lỗi:
- Tôi nhất định sẽ xử lý việc này thật tốt.
Các nhân viên trong cửa hàng vừa nghe thấy liền nóng ruột.
Tiểu Lệ tiến lên ghé sát vào tai bà chủ, nhỏ giọng nói lại lời của Mộ Dung Nghiên lúc nãy vừa nói cho Tần Yến.
Tần Yến nghe xong, sắc mặt có hơi trầm xuống, giọng điệu không vui lắm nói:
- Chúng ta mở cửa hàng để làm ăn, không có chuyện chỉ phục vụ một người, bất kể là vị khách nào cũng đều là khách hàng cả, đều phải đối xử bình đẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378077/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.