Đi về tới dưới lầu, bây giờ đã hơn mười hai giờ khuya, đèn của các nhà trong tòa nhà đều đã tắt, chỉ còn lại đèn nhà cô vẫn sáng mà thôi.
Cô cảm thấy ấm áp trong lòng nên nhanh chóng lên lầu, đẩy cửa bước vào nhà.
Quả nhiên, cha cô vẫn còn ngồi ở phòng khách chờ cô, đầu ông tựa vào sofa ngủ gật.
Dưới ánh đèn, Dương Tử Mi nhìn gương mặt đã già nua của cha thì vừa thấy chua xót lại vừa thấy ấm áp.
- Cha...
Cô đi tới gần rồi khẽ gọi.
- Ừ...
Dương Thanh đáp lời, xoa nhẹ hai mắt một chút, ngữ khí của ông có chút mơ màng:
- Con gái, sao giờ con mới về thế?
- Dạ, tại con còn có chút việc cần làm!
Dương Tử Mi đứng sau lưng mát xa hai bả vai cho ông.
- Con gái, con ở bên ngoài vất vả cả ngày rồi, đừng mát xa cho cha nữa.
Dương Thanh kêu con gái ngồi xuống.
- Cha, về sau cha đừng chờ con khuya vậy nữa, cha phải đi ngủ sớm một chút mới tốt!
- Không thấy con về thì sao cha yên tâm đi ngủ được?
Dương Thanh nhìn con gái của mình.
- Hôm nay, cha coi tin tức thấy chiếc xe bus kia bị nổ nên lo không biết con có ngồi trên chiếc xe đó không, may mà con còn gọi điện về báo đấy!
- Con không sao đâu ạ!
Dương Tử Mi xúc động vỗ vỗ tay ông:
- Cha cũng biết con có khả năng gặp dữ hóa lành mà!
- Thầy bói thì cũng không thể tính ra mệnh của bản thân, không phải cha không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378029/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.