Điều kiện của em rất đơn giản, hoặc là anh gỡ món đồ trang sức anh đang đeo xuống cho em nghiên cứu, hoặc là anh nói cho em nghe vài chuyện liên quan tới Long Trục Thiên.
Dương Tử Mi nói.
- Hả?
Gia Cát Nguyệt đưa tay sờ lên món đồ trang sức thái cực trên cổ mình, vẻ mặt lấm lét nói:
- Vậy để anh kể em nghe về mấy chuyện của Long Trục Thiên, thú vị lắm đấy.
Vừa nghe vậy, hai mắt Dương Tử Mi không khỏi sáng lên, cô nói:
- Được, hai chúng ta đi uống trà thôi.
Hai người đi đến một quán trà nằm cạnh bờ sông hộ thành tên là Tĩnh Hương.
Sau đó, Gia Cát Nguyệt thể hiện tay nghề pha trà của mình cho cô xem. Động tác của anh vô cùng chính xác, tao nhã, hương trà tỏa ra bốn phía, không phải là người có kĩ thuật thì khó mà làm được.
Dương Tử Mi uống một ngụm trà, sau đó không nhịn được nói:
- Bắt đầu kể đi anh.
- À...
Gia Cát Nguyệt thong thả nhấp một ngụm trà:
- Từ từ đã, để anh làm dịu giọng đã rồi nói.
Thấy dáng vẻ này của anh ta, Dương Tử Mi chỉ muốn bóp cổ anh ta một cái.
Được, cô đợi!
Cô lập tức gọi phục vụ tới, gọi những món đắt tiền nhất trong quán trà, gọi đầy cả bàn, sau đó bắt đầu đánh chén tưng bừng không chút khách khí.
Gia Cát Nguyệt thấy cô tiêu diệt hết bàn đồ ăn này đến bàn đồ ăn khác, ngạc nhiên đến mức trợn to hai con mắt nhìn cô, kinh hãi nói:
- Đúng là sức ăn của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378023/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.