Anh ta sờ sờ cái mặt thái cực trên cổ mình nói.
- Anh không cởi ra có được không?
- Cũng được thôi.
Tất nhiên Dương Tử Mi không ép anh ta làm gì, vật này có thể tránh khỏi thiên nhãn của cô, chứng tỏ nó là tấm bùa hộ mệnh vô cùng quan trọng mà anh ta đã đeo từ nhỏ, nếu mình tự nhiên kêu anh ta gỡ nó ra thì cũng hơi quá đáng.
Nghe cô nói vậy anh cũng ngẩn cả người ra, còn tưởng rằng Dương Tử Mi sẽ nằng nặc bắt anh cởi dây chuyền ra cho bằng được, sau đó mình có thể đấu võ mồm với cô một phen, nhưng mà cô lại nói cũng được như thế, đúng là một cô nàng thiếu muối mà.
- Thôi tạm biệt, tôi đi đây, cám ơn anh đã có lòng "cứu tôi", tuy rằng tôi chẳng hề có suy nghĩ tự tử như thế.
Dương Tử Mi vươn tay chào anh ta rồi nói.
- Đợi đã!
Anh ta chạy lên trước mặt ngăn cô lại, cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương vì cô không thèm đếm xỉa tới sức hấp dẫn của mình, không chịu dừng lại buôn chuyện với mình một chút.
Dương Tử Mi nhướng mày nhìn anh ta.
- Còn gì nữa à?
- Tất nhiên là có chuyện rồi, để tôi nói em nghe nè, vừa rồi tôi tưởng em muốn nhảy cầu tự tử, trong lòng lo lắng muốn chết, vậy mà chỉ nhận lại được có hai chữ “cảm ơn” như thế thì sao mà đủ được, ít nhất cũng phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi chứ.
Anh ta bắt đầu ăn vạ.
Dương Tử Mi lại bị lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378021/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.