- Kể tôi nghe xem?
Dương Tử Mi mỉm cười nhìn qua vong hồn kia rồi hỏi.
- Đêm hôm qua, có một đôi bạn tốt đứng trên cầu, một trong hai bất cẩn té xuống nước, người bạn còn lại cũng xả thân nhảy xuống dưới mà quên mất rằng mình không biết bơi, nhưng mà người đó vẫn có thể bơi đến bên cạnh người kia tựa như kỳ tích, vác bả vai người bạn mình kéo lên bờ, còn anh ta suýt nữa đã chết đuối.
Ngữ khí của vong hồn có chút cảm động.
- Rồi sao nữa? Anh ta có chết đuối không? Nếu mà chết đuối, thì có người chết thay cho cô rồi còn gì.
Dương Tử Mi thản nhiên nói.
- Ừ, tôi cũng từng nghĩ nếu như anh ta chết đi, thì mình cũng có thể thoát khỏi nỗi thống khổ này, nhưng cô nghĩ mà xem, cho dù kiếp này tôi được giải thoát đi nữa, thì kiếp sau chuyện này vẫn sẽ tái diễn, nên tôi vẫn cứu anh ta.
Lúc vong hồn nói lời này, trên mặt xuất hiện một vầng sáng, oán khí trên người cũng mỏng đi rất nhiều.
- Sau khi anh ta bò lên bờ, thì người bạn kia cũng tỉnh lại, vừa khóc vừa mắng anh ta sao mà ngu như vậy, không biết bơi còn nhảy xuống cứu mình, nhưng mà anh ta lại nói một câu, chúng ta là bạn bè với nhau, có thể thấy chết mà không cứu được sao?
Nói đến đây, khóe mắt vong hồn bắt đầu rơi lệ.
Nhưng đặc biệt, nước mắt của vong hồn cũng không phải trong suốt như người thường, mà có màu đỏ như máu lăn xuống trên gương mặt trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378019/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.