Chàng trai kia tên là La Bạch. Tổ tiên nhà họ La trước đây từng là người chế tạo ra Nguyên Thanh Hoa dâng cho vua chúa, kỹ nghệ tinh xảo này được truyền từ đời cha tới đời con. Chỉ tiếc từ sau khi giải phóng, tay nghề của ông nội không được coi trọng nữa, mà cuộc sống lại rất vất vả nên ông nội chỉ đành dựa vào một chút vốn liếng làm ăn, hoặc là làm hàng giả cho người khác để duy trì cuộc sống.
Đối với một nghệ nhân có phẩm cách cao thượng mà nói, chế tạo hàng giả chính là nỗi nhục.
Nhưng do cuộc sống đẩy đưa, nên không thể không làm thế.
Do luôn sống một cuộc sống uất ức, nản chí nên mới khiến ông nội qua đời sớm như vậy.
Trước khi chết, ông nắm chặt tay La Bạch, dặn dò nhiều lần rằng không được làm hàng giả lừa lọc người đời, mà chỉ có thể làm ra hàng mô phỏng. Nếu có cơ hội, hãy phát huy kỹ thuật chế tạo Nguyên Thanh Hoa của nhà họ La, đừng khiến tổ tiên phải hổ thẹn.
Lời nói của Tống Huyền - người đàn ông có danh vọng cực kỳ cao trong giới đồ cổ này đã cho anh hy vọng rất lớn.
Chẳng lẽ, cô bé kia thật sự có thể chữa khỏi bệnh cho mình? Còn cậu trai kia thật sự có thể mở được công ty, cho mình nơi để phát huy sao?
Anh nửa tin nửa ngờ, đi theo Dương Tử Mi vào phòng nghỉ của Mặc Hiên.
Dương Tử Mi bảo anh nằm xuống một chiếc giường nhỏ, bàn tay cô đặt úp lên đầu anh, đầu tiên là dùng nguyên khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378010/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.