Tử Mi, con ngủ chưa thế?
Tiếng của bà nội vang lên ngoài cánh cửa.
Dương Tử Mi vội vàng bảo Long Trục Thiên trốn sang một bên rồi đỏ mặt đứng lên đi mở cửa.
Bà nội bưng một cốc nước đường, nhìn cô với vẻ hiền từ.
- Tử Mi, bà làm nước lê đường phèn cho con này, uống một chén đi con.
- Con cảm ơn bà.
Dương Tử Mi bất đắc dĩ nhận lấy cốc nước đường:
- Con vào phòng mình uống nhé.
- Ừ, uống xong thì đi ngủ sớm một chút, đừng học muộn quá mà mệt mỏi nhé.
Dặn dò xong, bà vươn tay vuốt nhẹ khuôn mặt cô.
Một luồng ấm áp chảy xuống tận đáy lòng.
Dương Tử Mi nhìn bà nội mà tràn đầy hạnh phúc.
Bà nội xoay người đi rồi, Dương Tử Mi bưng nước đường vào và đóng cửa lại.
Long Trục Thiên ra khỏi góc đang náu mình, nhìn cốc nước đường kia mà chẳng khác gì nhìn kẻ thù.
Chỉ tại cốc nước đường này phá hủy hết cả không khí ngọt ngào mờ ám sắp tiến thêm một bậc ban nãy.
Nhìn thấy ánh mắt ai oán của anh, Dương Tử Mi không nhịn được mà bật cười:
- Đến uống nước đường này.
- Không uống.
- Đã thế thì mình em uống hết!
Dương Tử Mi lấy thìa quấy cốc nước một chút, mùi hương thanh mát thoảng trong khoang mũi.
Cô thích nhất là nước đường bà nội pha, uống biết bao nhiêu cũng không đủ.
Cúi đầu uống một ngụm, vị ngọt thanh lưu luyến trên môi, khiến cho cô bất giác nheo mắt lại mà thưởng thức.
Thấy cô nhắm nghiền hai mắt..
Hầu kết của Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377987/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.