Tại phòng Khen Thưởng và Giáo Hóa.
Thầy chủ nhiệm phòng sa sầm mặt ngồi xuống ghế.
Dương Tử Mi và Mẫn Cương thì đang đứng trước mặt ông.
Mẫn Cương lúc này vẫn còn chưa thoát khỏi cảm giác bất ngờ và vui sướng vì được Dương Tử Mi hôn nên mỗi lần quay sang nhìn cô, anh đều rất hồi hộp, mặt đỏ ửng, miệng khẽ mỉm cười.
Thấy anh như thế, Dương Tử Mi càng tự trách mình hơn.
Cô thấy mình thật đáng trách. Biết sai mà còn cố ý làm.
Cô làm thế chẳng khác nào cho Mẫn Cương hi vọng, sau đó lại làm anh thất vọng. Vậy là không công bằng với anh.
“
- Hai em có phải là muốn bị làm kiểm điểm trước toàn trường không hả?
Thầy chủ nhiệm tức giận hỏi.
Dương Tử Mi và Mẫn Cương vẫn im lặng không lên tiếng.
Lúc này, giọng của thầy chủ nhiệm cũng trở nên mềm dịu hơn:
- Mẫn Cương, Dương Tử Mi, hai em chỉ mới là học sinh trung học cơ sở mà đã yêu nhau sớm như vậy rồi. Thậm chí còn ôm ấp và hôn nhau trước mặt các bạn khác như thế, làm vậy uy tín của trường chúng ta còn gì nữa chứ?
Nghe ông nói thế, Dương Tử Mi chỉ im lặng.
- Hai em đều là học sinh xuất sắc của trường, thầy cũng không muốn xử lý hai em công khai trước trường. Giờ, hai em mỗi người viết cho thầy một bản kiểm điểm và phải hứa là sau này không tái phạm nữa.
Thấy hai người họ nãy giờ vẫn cúi đầu im lặng, hơn nữa mặt Mẫn Cương lại đỏ ửng thế kia, ông tưởng là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377958/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.