Vừa xuống đến cổng khu nhà thì Dương Tử Mi đã thấy Mẫn Cương đứng chờ từ lúc nào. Ánh nắng ban mai chiếu rọi vào mái tóc bồng bềnh và gương mặt khôi ngô của Mẫn Cương khiến cô cảm giác như đang xem một bức tranh tuyệt đẹp vậy.
Thấy cô, Mẫn Cương cười tươi như hoa mùa xuân.
Mẫn Cương lúng túng tiến đến, gãi đầu ngại ngùng nói:
- Chào cậu, Tử Mi!
- Chào cậu!
Dương Tử Mi cũng vui vẻ chào lại.
Dương Tử Hi đứng kế bên hết nhìn Dương Tử Mi lại quay sang nhìn Mẫn Cương, sau đó nở nụ cười tinh nghịch nói:
- Chị, anh này đẹp trai quá đi!
Nghe thế, Mẫn Cương liền cúi đầu xuống cười nói với Dương Tử Hi:
- Em cũng dễ thương lắm!
- Vậy anh nói xem em dễ thương hay chị em dễ thương hơn?
Dương Tử Hi cố ý hỏi.
Mẫn Cương chỉ biết cười đáp:
- Chị dễ thương mà em cũng dễ thương nữa. Hai chị em đều dễ thương như nhau.
Nghe những lời nịnh bợ kia của Mẫn Cương, Dương Tử Mi cũng mỉm cười vui vẻ.
Thấy cô vui như thế, nụ cười của Mẫn Cương càng rạng rỡ hơn nhưng anh cũng chỉ biết cúi đầu vẻ xấu hổ.
Dáng vẻ xấu hổ, thẹn thùng của Mẫn Cương lại càng khiến anh trở nên dễ thương hơn gấp trăm ngàn lần.
Dương Tử Mi bất giác giơ tay sờ nhẹ vào mái tóc mềm mại của anh...
Hành động đột ngột đó của Dương Tử Mi khiến Mẫn Cương sựng lại.
Lúc này, Dương Tử Mi mới phát hiện là mình đã sai rồi.
Tuy cô có một trái tim của một cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377955/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.