Sau chuyện đó, các chủ quầy trong phố Văn Lai, đặc biệt là Chu Tam Thư càng kính trọng Dương Tử Mi hơn. Thấy dáng vẻ xinh xắn, hiền thục của cô, họ tưởng như cô là tiên nữ giáng trần để cứu chúng sinh vậy. Trong lòng họ không ngừng cảm thán, cô quả không hổ danh là học trò của Tống Huyền.
Thật ra, lần này Dương Tử Mi rất lời. Lời vì mua được món đồ mình thích, hơn nữa còn lại được tiếng thơm!
Dương Tử Mi không những giúp Chu Tam Thư tránh được nạn kiếp nọ mà còn mua được cái tháp cảm ứng thần bí mà mình rất thích, hơn nữa còn tạo được hình tượng lương thiện, hiền lành, đại nghĩa cho chính bản thân mình. Nhất cử tam tiện như vậy, sao cô không vui được kia chứ?
Đến Mặc Hiên, thấy cảnh vợ chồng Tống Huyền quan tâm, yêu thương, chăm sóc nhau, Dương Tử Mi cảm thấy ấm áp vô cùng.
- Em chào thầy, chào chị!
Vừa cầm cái tháp trên tay, Dương Tử Mi vừa mỉm cười cất tiếng chào hỏi.
- Sao hôm nay em đến sớm vậy?
Thấy cô, Tống Huyền dịu dàng hỏi.
- Hôm nay rảnh nên em muốn đến sớm để thăm chị Thanh Mai.
Đoạn, Dương Tử Mi nhìn sang Lâm Thanh Mai. Sắc mặt Lâm Thanh Mai hiện tại khá tốt, ngoài mặt không có vẻ gì bất thường, chỉ là ở giữa trán có luồng âm sát khí tích tụ thôi. Dương Tử Mi dùng thiên nhãn của mình để quan sát Lâm Thanh mai thì vẫn nhìn thấy âm hồn kia đang nở nụ cười kỳ dị với cô như lần trước.
- Cám ơn Tiểu Mi!
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377948/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.