Luồng âm sát khí kia cứ như một lưỡi dao lạnh không ngừng chu du khắp nơi trong cơ thể Dương Tử Mi và liên tục cắn xé cô...
Còn nguyên khí của cô cũng bắt đầu phản kháng!
Hai luồng khí đối nghịch liên tục tấn công nhau khiến cô cảm thấy vô cùng đau đớn, khó chịu...
Dương Tử Mi tiếp tục niệm khẩu quyết đạo khí.
Khi luồng âm sát khí nọ bắt đầu di chuyển đến chính giữa trán cô, bỗng nhiên ù một tiếng, luồng âm sát khi kia như bị gì hút lấy và hoàn toàn tan biến như chưa hề xuất hiện vậy.
Cảm giác đau đớn cũng biến mất. Hiện tại, do nguyên khí ít nhiều bị tổn hao nên Dương Tử Mi cảm thấy có chút mệt mỏi. Ngoài ra thì không còn gì nguy hiểm nữa.
Vừa mở mắt ra đã thấy Hoàng Tịnh Nhàn đang lo lắng nhìn mình. Cô cười miễn cưỡng nói:
- Không sao rồi cô ạ!
Hoàng Tịnh Nhàn lấy khăn tay cẩn thận giúp cô lau mồ hôi trên trán. Bà ngại ngùng nói:
- Đều do cô cả. Nếu biết con sẽ bị như thế này thì cô không trị đâu.
Dương Tử Mi mỉm cười và tiếp tục vận khí. Cô đang muốn dò tìm xem luồng âm sát khí kia đang ẩn nấp ở đâu trong cơ thể mình. Nhưng ngạc nhiên là cô tìm mãi tìm mãi mà không thấy. Cuối cùng, cô không vận khí nữa, mà đứng dậy vươn vai một cái. Vươn vai xong, cô phát hiện thân thể mình nhẹ bổng. Thấy có một con ruồi bay ngang, cô tinh nghịch giơ tay ra bắt ấn...
Vèo!
Ngón tay cô phóng ra một luồng âm sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377903/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.