Mẫn Thanh Hoa cũng nhìn thấy cô.
“
Thấy cô, Mẫn Thanh Hoa cũng thầm cảm thán vì cô bé đang đứng trước mặt ông kia quả nhiên rất xinh xắn và thông minh!
Khi nhìn thấy vết bớt màu đỏ trên trán cùng đôi mắt đen láy sáng lấp lánh như sao trên trời của Dương Tử Mi, Mẫn Thanh Hoa cảm thấy hình như đã gặp cô ở đâu rồi.
Lúc này, Dương Tử Mi mới bừng tỉnh.
Dù có giống thế nào đi nữa thì Mẫn Thanh Hoa vẫn là Mẫn Thanh Hoa chứ không thể là Mẫn Cương mà cô thầm thương trộm nhớ kiếp trước.
Còn Mẫn Cương hiện tại cũng chỉ mới mười lăm tuổi, còn phải rất lâu nữa mới có thể trở thành người đàn ông chín chắn của lòng cô, thế nên cô cũng không có cảm giác gì đặc biệt khi đứng trước mặt Mẫn Cương của thời điểm hiện tại.
- Cha!
Thấy Mẫn Thanh Hoa, Mẫn Cương liền quăng bóng, vừa chạy vừa hỏi:
- Cha về rồi sao?
- Ừm!
Mẫn Thanh Hoa khẽ cười gật đầu đáp.
Phát hiện Dương Tử Mi đang đứng sau lưng cha mình, mắt Mẫn Cương sáng lên, vui mừng hỏi:
- Tử Mi, là cậu sao?
Dương Tử Mi mỉm cười, chào lại:
- Chào cậu, Mẫn Cương!
- Tiểu Cương à, là bạn của con sao?
Thấy con trai mình vui vẻ, nhiệt tình với Dương Tử Mi như thế, Mẫn Thanh Hoa ngạc nhiên hỏi.
- Dạ, đây là bạn cùng lớp của con, Dương Tử Mi.
Nói xong, Mẫn Cương tiếp tục giới thiệu:
- Tử Mi, đây là cha tớ.
- Con chào chú ạ!
Dương Tử Mi lễ phép chào hỏi. Nhưng từ chú kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377898/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.