- Thật!
Thấy giọng điệu của cô không còn gay gắt nữa, Dương Hoằng vô cùng vui mừng. Do dự một hồi, ông ta lại hỏi:
- Vậy phí xem phong thủy thì sao?
- Thì vẫn giá cũ, ba mươi triệu. Tuy nhiên, ba mươi triệu này không phải đưa cho tôi mà là đóng góp cho hội từ thiện.
Dương Tử Mi nói.
Dương Bách nghe vậy liền phản đối:
- Bé con à, con ngốc quá. Ba mươi triệu, số tiền lớn như vậy sao con lại đem tặng hết cho người ta vậy?
- Cha, đó là quyết định của con bé, cha đừng tiếc rẻ gì nữa. Con ủng hộ con bé!
Dương Thanh vội nói xen vào.
- Con cũng ủng hộ con bé! Làm từ thiện thì tốt chứ sao, có thể tích phước mà.
Hoàng Tú Lệ cũng nhìn con gái mình nói.
- Tôi cũng vậy! Ông à, tiền đến rồi cũng đi thôi. Nhà chúng ta bây giờ cũng đỡ hơn xưa nhiều rồi. Ông đừng tham lam quá.
Bà nội cô cũng bắt đầu tham gia vào cuộc đối thoại.
Thấy mọi người đều cho là mình tham lam, Dương Bách tức giận đập bàn nói:
- Ba mươi triệu chứ ít ỏi gì đâu! Mấy người không hiểu gì hết. Không được, nhiều lắm cũng chỉ góp một triệu thôi, vậy cũng nhiều lắm rồi. Mấy người nhà giàu kia mỗi khi làm từ thiện cũng chỉ góp có một trăm ngàn hoặc nhiều hơn chút thôi chứ có góp nhiều vậy đâu.
- Nội à, tiền của ông ta, một xu con cũng không nhận.
Nói xong, Dương Tử Mi quay sang nói với Dương Hoằng:
- Đi thôi.
Dương Hoằng vui vẻ dẫn Dương Tử Mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377896/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.