- Được ạ, được ạ. Cám ơn Dương đại sư. Đại sư quả nhiên là Quan Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn hạ phàm. Đại ân đại đức của đại sư, chúng tôi sẽ mãi khắc ghi trong lòng.
Người phụ nữ nọ vui mừng nói.
Dương Tử Mi khẽ cười. Cô không phải là Quan Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn gì, chẳng qua chỉ là đứa trẻ kia có duyên với cô nên mới được cô cứu, thế thôi.
Dương Hoằng nãy giờ vẫn đứng đằng sau quan sát mọi việc. Thấy đứa trẻ sắp chết lại được Dương Tử Mi cứu sống, ông ta mới phát hiện bản thân ông có mắt mà không tròng. Thiếu nữ đang đứng trước mặt ông kia quả nhiên là một đại sư tài giỏi.
Thế là, khi Dương Tử Mi sắp ra khỏi cửa Mặc Hiên, Dương Hoằng vội vã chạy đến trước mặt Dương Tử Mi nói:
- Dương đại sư, nếu như đại sư có thể giúp tôi hóa giải nạn kiếp thì ba mươi triệu kia tôi sẽ không thiếu cô một xu nào đâu.
Người phụ nữ nọ vừa nghe đến số tiền ba mươi triệu liền kinh sợ quay sang nói với Dương Tử Mi:
- Dương đại sư, tôi... nhà tôi rất nghèo, không có nhiều tiền như thế để trả cho đại sư đâu. Chúng tôi chỉ có thể bán nhà lấy tiền trả cho đại sư thôi.
Dương Tử Mi cười nói:
- Cô ơi, cô yên tâm đi, con chỉ nhận của cô một trăm đồng thôi.
- Thật sao? Đại sư tốt bụng quá, cám ơn đại sư, cám ơn đại sư.
Người phụ nữ nọ vui mừng, cảm động nói.
- Cô à, cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377893/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.