Tuy nhiên, Dương Tử Mi cũng phát hiện những miếng ngọc, viên đá quý kia đa phần đều có mùi đất do được chôn trong đất lâu ngày. Điều này chứng tỏ chúng được khai quật từ dưới đất lên.
Cô chia chúng ra làm hai, những thứ có âm sát khí để sang một bên, những thứ mang khí may mắn, tốt lành để sang một bên. Sau đó, cô tỉ mỉ dặn dò Mộ Dung Vân Thanh đừng tiếp xúc nhiều với những thứ có mang âm sát khí, còn những thứ có luồng khí tốt thì có thể tiếp xúc nhiều hơn một chút.
Chỉ tiếc là mấy thứ trước mặt Dương Tử Mi hiện tại, luồng khí may mắn rất yếu ớt và hoàn toàn không phù hợp làm vật trừ tà cho Mộ Dung Vân Thanh.
Nếu như có thể để cô nuôi dưỡng chúng trong vùng đất tốt vài năm, sau đó dùng nguyên khí tiếp tục nuôi dưỡng chúng thì còn may ra. Tuy nhiên, Mộ Dung Vân Thanh lại không thể chờ lâu như vậy được.
- Mấy thứ này đều tốt cả, nhưng không hợp với anh. Còn nữa...
Dương Tử Mi cầm mọt miếng ngọc có vẻ như rất có giá trị lên nói:
- Tôi có thể chắc chắn rằng, miếng ngọc này không phải là ngọc cổ quý giá gì, mà chỉ là hàng nhái.
- Không phải chứ? Đây là miếng ngọc đã được các chuyên gia giám định cấp quốc gia tiến hành giám định, là ngọc thời Xuân Thu đấy.
Mộ Dung Vân Thanh nói.
- Ai cũng có thể có sai sót. Trên đời này không ai dám nói là những thứ mình giám định đều chính xác một trăm phần trăm cả.
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377872/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.