- Nếu chú đã nói vậy thì con cũng không khách sáo nữa, con cám ơn chú ạ. Ông bà nội của con nhất định sẽ rất vui.
Dương Tử Mi cười nói.
- Đó là điều chú nên làm. À, con chờ chú một chút. Chú vào trong bảo nhân viên làm thẻ cho con, xong xuôi chúng ta đi ăn cơm, con thấy sao?
Hạ Quốc Huy nhiệt tình hỏi.
Dương Tử Mi nhìn đồng hồ, lắc đầu nói:
- Con cám ơn chú, con không ăn cơm với chú được, giờ cũng trễ rồi, con phải về nhà ạ.
Giờ cũng đã đến giờ ăn cơm ở nhà. Dương Tử Mi không muốn lãng phí thời gian ở bên ngoài. Cô chỉ muốn trân trọng từng giây, từng phút được ở bên gia đình mình.
Về đến nhà, bà nội nghi hoặc nhìn sau lưng cô nói:
- Cháu gái à, Tử Hi đâu? Không phải con đến đón và dẫn nó đi chơi à?
- Đâu có ạ, Tử Hi trước giờ đều do nội đón về mà.
Dương Tử Mi bỗng có dự cảm không lành. Cô lo lắng hỏi:
- Bà nội, có chuyện gì vậy ạ?
- Không phải con đón sao? Hôm nay nội đến đón Tử Hi, nội chờ rất lâu mà không thấy nó ra. Hỏi cô giáo thì cô giáo nói là Tử Hi đã được đón về từ sớm rồi. Nội còn tưởng là con đến đón và dẫn nó đi chơi nữa chứ.
Bà nội cô cũng lo lắng nói.
- Cha và mẹ đâu ạ?
- Hôm nay cha mẹ con đi xem cửa tiệm rồi, không có thời gian đi rước đâu.
Bà nội cũng bắt đầu hoang mang. Bà lo lắng nắm tay Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377854/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.