Dương Tử Mi vào lớp học, các bạn cùng lớp ngước lên nhìn cô một cái, ra vẻ không có gì khác lạ, sau đó lại cúi đầu chăm chú học bài.
Thấy cô đến, Hoàng Nhất Phong vui vẻ kéo ghế giúp cô.
- Cám ơn cậu.
Dương Tử Mi khẽ cười nói.
- Không cần khách sáo, cậu giúp tớ chữa bệnh nặng mùi, tớ không biết cám ơn cậu thế nào mới được đây.
Hoàng Nhất Phong nói vẻ chân thành, thật thà.
- Cũng chỉ tiện tay thôi, chúng ta là bạn học, cậu không cần khách sáo như thế.
Lúc này, Hạ Muội ngồi phía trên cũng đưa cho Dương Tử Mi một mảnh giấy nhỏ.
“
Dương Tử Mi hồi đáp.
“
Hạ Muội cảm kích nhìn cô.
Đúng lúc, cô bạn học mặt đầy mụn trứng cá Hoàng Thu Nhàn cũng đến chỗ Dương Tử Mi, cúi đầu lí nhí hỏi Dương Tử Mi:
- Dương Tử Mi, cậu có thể giúp mình trị... mụn trứng cá không?
Dương Tử Mi ngước mặt nhìn Hoàng Thu Nhàn.
Hoàng Thu Nhàn vốn có gương mặt rất xinh xắn, da cũng trắng, chỉ là trên mặt có quá nhiều mụn trứng cá nên vẻ đẹp vốn có của cô bị che lấp mất. Cũng chính vì bị mụn nên trước giờ cô rất tự ti. Cô thường cảm thấy hầu như tất cả mọi người trên thế giới này đều đang soi mói gương mặt đầy mụn kia của mình, nên trước giờ cô thường để tóc dài che hết gần nửa khuôn mặt. Bình thường cô cũng không dám tham gia hoạt động gì, nói chuyện cũng e dè hơn các bạn khác.
Sau khi biết chứng nặng mùi của Hoàng Nhất Phong được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377845/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.