Nghe cô nhắc đến năm cô năm tuổi, Tống Huyền bỗng nhiên nhớ lại đôi tay bé xíu, trắng trắng tròn tròn cùng dáng vẻ nhỏ nhắn dễ thương của cô cầm một chiếc vòng hoa thời nhà Thương đến nhờ anh giám định. Nghĩ đến đó, anh bất giác nở nụ cười dịu dàng.
Mộ Dung Vân Thanh nhìn Dương Tử Mi chằm chằm như đang cố gắng tìm kiếm dấu hiệu chứng tỏ cô đang nói dối.
Anh nghi ngờ là cô chỉ biết chuyện của Mẫn phu nhân qua những lời bàn tán của người khác mà thôi. Hơn nữa, anh không tin là trên đời này lại có vật mang âm sát khí như lời cô nói.
Đang định tiếp tục chất vấn thì đột nhiên một tiếng rắc vang lên. Miếng ngọc Quan Âm tổ truyền anh đang đeo trên cổ đột nhiên đứt dây và rơi xuống đất, vỡ ra thành mấy mảnh nhỏ.
Mộ Dung Vân Thanh ngẩn người không biết chuyện gì đã xảy ra.
Dương Tử Mi cũng ngẩn người, sau đó phát hiện một luồng âm sát khí thoát ra từ miếng ngọc Quan Âm bị vỡ kia.
Thì ra, miếng ngọc Quan Âm này đã giúp Mộ Dung Vân Thanh tránh được một luồng âm sát khí tấn công.
Ngọc là một vật có linh tính. Nếu đeo lâu thì nó sẽ cùng thở, cùng sống với người đeo. Nếu một ngày nào đó nó bỗng nhiên vỡ vụn thì điều đó có nghĩa là nó đã giúp cho người đeo tránh được kiếp nạn gì đó. Đây cũng chính là lý do tại sao từ xưa đến nay rất nhiều người thích đeo ngọc.
Nếu nhìn từ góc độ khoa học thì nhiều loại đá quý thường có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377825/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.