Dương Tử Mi quay người rời đi. Khi cô quay người lại, đúng lúc Mẫn Cương cũng ngước mắt lên nhìn. Bóng dáng yểu điệu của cô lọt vào mắt Mẫn Cương.
Mẫn Cương từng nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp, dịu dàng trong bộ đầm trắng tinh khôi kia của cô lúc ở trường.
Anh lúc nào cũng có cảm giác cô rất quen, như đã gặp ở đâu đó rồi nhưng lại không nhớ ra được là đã gặp cô ở đâu.
Phát hiện Mẫn Cương không nhìn mình, Mộ Dung Nghiên cũng hướng mắt nhìn theo và phát hiện Dương Tử Mi trong bộ trang phục mang phong cách cổ điển kia. Mộ Dung Nghiên bất giác bĩu môi vẻ chê bai nhưng lại im lặng không nói gì.
Bởi vì Mộ Dung Nghiên biết, Mẫn Cương không thích các cô gái nói xấu sau lưng người khác.
Dương Tử Mi về đến nhà, vừa bước vào cửa đã thấy trong nhà có khách. Trên bàn là vài hộp quà, còn cha mẹ cô thì đang vui vẻ nói chuyện với khách.
Vị khách kia không phải ai khác mà là Dương Nhất Quốc, tài xế của Dương Đức Kiệt. Mọi người đều là người cùng thôn với nhau.
Thấy Dương Tử Mi về đến nhà, Dương Nhất Quốc liền tươi cười nói:
- Ha ha, Tiểu Mi về rồi sao? Mọi người đang nhắc đến con đấy.
- Con à, mau chào chú đi.
Dương Thanh thấy vẻ lạnh lùng, hờ hững của Dương Tử Mi nên vội vàng nhắc cô.
- Con chào chú ạ.
Dương Tử Mi ngoan ngoãn làm theo lời cha mình bảo.
- Ha ha, ngoan. Tiểu Mi càng lớn càng xinh đẹp. Trông không khác gì một đại tiểu thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377801/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.