Trong miếu có năm người , một tên râu xồm cầm theo đao, một tên khác cũng ôm thanh đao ăn mặc giống hiệp khách , một người chột một mắt trong tay cầm kiếm ,hai người còn lại giống như là anh em , trên tay mỗi người cầm theo một thanh xiên cá .
Tên thợ săn chỉ vào từng người giới thiệu mọi người cho Quang Anh.
_ Giới thiệu cho ngươi , tên có râu này gọi là Râu Xồm, tên cầm đao này gọi là Đao, gã này là Chột, còn hai người này là anh em Ngư Phủ .
Quang Anh nhíu mày.
_ Gọi nhau bằng biệt danh ?
Thợ săn gật đầu .
_ Bèo nước gắp nhau , không cần biết tên !
Quang Anh nghiêng đầu .
_Vậy nhà ngươi gọi là Thợ Săn , còn ta là Mặt Sẹo ?
_ Tùy nhà ngươi muốn gọi thế nào cũng được !!
Quang Anh nhún vai , dù sao cũng chỉ là biệt danh để gọi .
Thợ săn lấy trong người ra một tờ giấy trải xuống đất, mọi người thấy vậy lập tức xúm vào .
_Theo thông tin ta tìm hiểu được thì tên khốn Dương Văn Lễ đã đến huyện , ngày mai hắn sẽ cùng tri huyện đi ra ngoài săn bắn , tên này từ khi làm quan đến bây giờ rất ít khi đi ra ngoài xa đến vậy , nếu bỏ lỡ cơ hội này thì không biết được bao giờ mới gặp được lần tiếp theo .
Mọi người đều biết phải nắm chắc cơ hội này .
Dương Văn Lễ tội ác nhiều vô số , người muốn giết hắn đếm cũng không hết nhưng kẻ ác sống dai ,hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184693/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.