Dưỡng Văn Lễ đi vào quán nước , hắn ta nhìn một vòng rồi nhăn mặt .
_ Chỗ tồi tàn nào đây !!?
Tên lính chỉ huy vội vàng cúi đầu.
_ Bẩm cậu , xung quanh đây chỉ có mỗi quán nước này , trời nắng nóng nên bọn con mời cậu vào đây nghỉ ngơi cho qua trưa rồi mình lên đường tiếp.
Thấy Dương Văn Lễ vẫn nhíu mày thì tên đội trưởng này vội phân phó lính .
_Bọn mày còn đứng đấy làm gì ? Còn không cầm ghế cùng thức ăn ra hầu cậu đi.
Bọn lính nghe thấy vậy thì vội lấy từ xe ngựa xuống một bộ bàn ghế nhỏ ,sau đấy lấy từ trong túi hành lí ra mấy đĩa thịt khô cùng bánh trái , chẳng biết từ đâu còn moi ra được một hũ rượu đặt lên bàn .
Dương Văn Lễ tuy nhíu mày nhưng vẫn hạ mình ngồi xuống , thần sắc hắn ta cao ngạo từ đầu đến cuối không thèm nhìn những người xung quanh một mắt.
Thấy công tử ngồi xuống thì một tên lính lập tức cầm quạt đứng cạnh quạt gió cho Lễ .
Tên chỉ huy cúi người rót một chén rượu đưa lên mời Dương Văn Lễ, khuôn mặt hắn khúm rúm nịnh nọt.
_ Mong cậu thông cảm cho chúng con , đường xá trên đường lên trấn đi thi hẻo lánh , chúng con để cậu chịu cực.
Dương Văn Lễ nhíu lông mày nhìn chén rượu .
_ Trà .
Tên lính mặt ngơ ngác "Dạ"!!
Dương Văn Lễ nhíu mày càng sâu .
_ Ta muốn uống trà !! Ngay lập tức !!!
Tên chỉ huy vội vàng chắp tay .
_ Vâng! Vâng !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184672/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.