Nguyễn Bành hồ hởi cầm lấy một tờ giấy có đóng dấu đỏ của quan lại chạy tới trước mặt ông Lúy .
_ Thầy xem này , con đỗ xứ rồi , được thi hương rồi !!
Ông Lúy vội cầm lấy tờ giấy lên xem , thấy đúng là giấy thông báo ngày 8/8 lên trấn Thanh Hóa thi Hương thì mừng rỡ xuýt chảy cả nước mắt .
_ Tốt ! Tốt ! Tốt lắm ! Ha ha ha... Khụ khụ khụ...
Nguyện Bành thấy vậy vội dùng tay vuốt ngực cho cha.
_ Thầy bình tĩnh , đừng kích động kẻo ho .
_ Làm sao mà không kích động được , con ta sắp đổi đời rồi , làm sao mà không vui được !!Hahaha !!
Ông Lúy cầm tờ giấy cười lớn , thậm chí còn vui hơn cả Nguyễn Bành .
Tuy tỉ lệ biết chữ thời này chỉ có 10% dân số , nhưng nếu tính lẻ cũng có chục ngàn người nên tất nhiên là không thể lấy nhiều người đi thi như vậy được .
Chính vì vậy mà trước kì thi Hương có một cuộc thi gọi là thi Xứ , chủ yếu cho sĩ tử chép lại tứ thư và ngũ kinh, ai chép đúng và chữ đẹp thì đỗ . Chép lại 9 quyển sách không sai chữ nào không phải chuyện dễ gì nên cuộc thi loại được đến hơn nửa số người tham dự.
Cuộc thi này được tổ chức trên toàn trấn, trừ người đạo đức không tốt , tuồng chèo , gánh hát , cùng phạm tội ra thì ai cũng được vào thi .Vì đây chỉ là kì thi xét tuyển nên dù đỗ không được làm quan , nhưng những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184670/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.