Nếu nói ở trấn Thanh Hóa còn có thể thấy cảnh người người chạy nạn nằm lay lắt bên đường thì trấn Nghệ An lại là một mảnh hoang tàn .
Từ Phủ Diễn Châu đến phủ Anh Đô , Đức Quang toàn là một mạnh hoang vu .
Làng mạc bị bỏ hoang , ruộng vườn bỏ đấy không ai cày cấy .
Người chạy được thì chạy đến các vùng khác , không thì chạy vào các thành phủ, một số bỏ lên rừng làm cướp .
Càng đi về phía trước thì các phủ ,huyện địa phương càng kiểm tra nghiêm ngặt , ông Bình không biết đã phải hối lộ bao nhiêu lần để quan viên địa phương cho họ bình yên đem hàng hóa đi qua .
Đoàn người đã khởi hành được 4 ngày , hôm nay đã đi đến Huyện Thanh Chương thuộc phủ Đức Quang , ước tính còn khoảng 4,5 ngày nữa là đến được phủ Lâm An .
Trên đường đi mấy hôm nay làng xóm bỏ hoang gặp được nhiều vô số , thỉnh thoảng lại gặp được mấy bộ thây khô xương trắng bị thú vật tha đi khắp nơi .
Hoàn cảnh như vậy khiến mọi người cũng không hề bỏ rơi cảnh giác .
Soạt ~ soạt .
Ông Lúy nghe thấy lùm cây xung quanh vang lên tiếng động , nhìn thấy đây là con đường nằm giữa hai sườn dốc , là nơi rất dễ dàng bị mai phục đánh úp , lập tức ra hiệu cho đoàn xe dừng lại .
Ô ~~ Ô !!!!
Quả nhiên , ngay lập tức hai bên sườn tràn ra rất nhiều người chặn đầu đoàn xe, mọi người trên xe lập tức lấy vũ khí ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184650/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.