Dù hôm trước có luyện tập mệt mỏi thế nào đi chăng nữa thì hắn chỉ cầm ngủ qua một đêm là hôm sau lại nhảy nhót như bình thường .
Nhân lúc trời trời vừa sáng thì hắn còn kịp dạy sớm chạy một vòng quanh làng rồi cầm rìu đi đốn một bó củi to mang về.
buổi sáng học ké chữ cùng Thị Linh, có chữ Nôm nào không hiểu thì đợi Nguyễn Bành về rồi hỏi ,còn gần như buổi chiều cùng buổi tối hắn đều dùng để luyện tập, hắn có một đống các cách tự luyện tập cho bản thân vào mục đích mong muốn, nên gần như khi luyện tập ông Lúy chỉ cần đứng giám sát đóc thúc để hắn có thêm động lực chứ không cần chỉ dạy gì nhiều.
Một ngày của hắn ít nhất cũng luyện tập đến hơn 8 tiếng , cái tiến độ này đừng nói là trẻ con mà người lớn tập theo cũng tàn luôn, may ra chỉ có những vận động viên kỳ cựu được tài trợ hàng triệu đô la mỗi năm mới tập luyện được như vậy.
Tất nhiên mà mang cái danh" đệ tử trân truyền" nên hắn được ông Lúy cho phép hắn có thời gian luyện tập như vậy , nhưng chỉ tội thằng Sứt , hắn không làm thì tất nhiên việc nhà đến tay nó rồi .
Nhưng hắn cũng không để thằng bé bị thiệt . Cũng do luyện tập cường độ cao cùng với khôi phục liên tục như vậy làm hắn rất nhanh đói , lượng thức ăn một bữa của hắn nhiều lúc còn hơn cả ông Lúy nữa , nhưng bụng hắn cũng có hạn nên một ngày hắn ăn cơm phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184628/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.