Sáng hôm sau ông Lúy đã dậy thật sớm để sửa soạn quần áo dâng cỗ thắp hương.
Môn đồ bình thường ở võ đường thì không cần rườm ra như vậy , nhưng Trâu là đệ tử trân truyền của ông Lúy , nghĩa là sau này nếu Nguyễn Bành không tiếp tục mở võ đường thì hắn có thể dùng danh tiếng của ông Lúy đi mở một võ đường ở nơi khác hoặc một môn phái riêng cũng được , nên đấy là một việc rất trang trọng .
Từ sáng thì mấy học trò của ông Lúy đã được thông báo nên có mặt sớm ở võ đường .
Cũng không có cái chuyện thằng nào nhảy ra để trang bức đánh mặt các thứ như trên phim vì chẳng có thằng nào óc bò như vậy , thời này người ta rất sùng đạo Nho , tôn sư trọng đạo là không đùa được , tuy rằng có đóng tiền để học đấy nhưng cũng không giám bố đời như sau này .
Ông nào khó chịu hay bất mãn cũng chỉ ngậm lại trong lòng.
Ông Lúy sửa sang quần áo gọn gàng, râu tóc chải chuốt cẩn thận gọn gàng, sau đấy mới thắp hương , chắp tay đọc bài khấn .
Sau đấy mới tới lượt hắn quỳ xuống thắp hương , quỳ lạy ba lần .
Ông Lúy sau ấy nói cho hắn nghe môn quy của võ đường .môn quy không dài chỉ có 3 điều.
Một- Nghiêm cấm bất bính người trên, khi sư diệt tổ .
Hai- nghiêm cấm đồng môn tương tàn.
Ba- nghiêm cấm ỷ vào biết võ mà ức hiếp kẻ yếu , làm điều trộm đạo .
Đợi sau khi Trâu dọc to ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184625/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.