Lý trưởng đứng bên thấy thế cũng tưởng là ông Lúy định giết người thật .
_Kìa thầy Lúy , mong thầy bỏ cung xuống , có gì từ từ nói .
Ông Lúy vẫn không hạ mũi tên xuống , mà tiếp tục nói bằng giọng bình tĩnh.
_Mọi người nghe cả rồi đấy , rõ ràng là bọn này muốn cướp trâu của nhà tôi trước , nay bằng chứng rõ ràng , tôi có bắn chết bọn hắn tại đây cũng là lẽ thường !!
Người Xung quanh nghe vậy thì xì xào nói nói , nhưng không ai giám ngăn cản , vì thời này đúng là có truyện thế thật , ăn trộm bị bắt được đánh một trận, rồi cho đi nhà lao là chuyện nhẹ , có tên bị đánh chết như mấy tên sơn tặc cũng chẳng phải chuyện hiếm .
Dân thời bây giờ làm gì biết luật như sau này , mà kể cả biết luật thì cũng chẳng quản được đến tận đây , có câu nói "phép vua còn thua lệ làng " .
Trâu trợn tròn mắt , chẳng nhẽ định chơi thật à, nhìn dáng vẻ của mấy người xung quanh thì việc ông Lúy làm cũng chẳng có gì là sai cả .
Hắn bắt đầu thấy hơi cuống , có lẽ lần này bản thân chơi ngu thật rồi .
Hắn biết lúc đó tên Vĩnh chỉ định bắt nạt thằng Sứt thôi, chứ nếu nó định lấy trâu thật thì đã dắt cả đàn về rồi chứ không đứng đấy đợi hắn ra đánh.
Những nghĩ lại thì sau này trộm chs còn có thể bị đánh chết thì thơi này cướp trâu đúng là khó sống thật.
Vốn dĩ chỉ định dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184615/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.