Sáng sớm hôm sau .
Trâu lờ mờ mở mắt , trước mắt không còn là cái trần nhà cũ kỹ dưới bếp nữa , bên cạnh giường là Thị Linh cùng thằng Sứt đang ngồi nói chuyện gì đó .
Thằng Sứt tinh mắt nhìn thấy hắn ngồi dậy thì đi đến bên giường .
_ Mày dậy rồi à , người ngợm có làm sao không ??
Trâu cựa quậy người một chút , cảm giác không có gì khác với ngày thường , hắn ngồi dậy dựa người trên thành giường .
_ Bình thường, mà tao ngủ bao lâu rồi ??
Thị Linh lúc này chạy lại.
_ Mày ngủ suốt từ đem qua tới giờ , thầy bảo mày đang bị thương , xoa thuốc cho mày xong thì bảo cứ để mày ngủ đừng có gọi dậy .
Nhìn kệ sách bên cửa sổ , hóa ra cả đêm qua ngủ ở buồng của Nguyễn Bành .
Đưa tay lên cao để kiểm tra bả sai cùng phần lưng , không có cảm giác khác thường gì cả .
Hắn nhớ tối qua bình bị đập lưng thật mạnh vào tường , khi quăng ngã xuống cũng là phần vai tiếp đất , theo như kinh nghiệm của hắn thì mấy vết chí ít cũng phải đau người khó tức ngục 3,4 hôm mới hết được nhưng bây giờ lại hoàn toàn không sao cả .
Hắn thử hít thở thật sâu để kiểm tra phổi cùng nội tạng , không có cảm giác tức ngực , bụng không thấy đau .
Hắn nhớ rõ hôm qua khi bị huých vào tường đã cảm giác được nội tàng chấn động nhẹ , nhưng hiện tại đừng nói là nội tạng chấn động mà vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184601/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.