Bữa tiệc giao thừa vẫn não nhiệt như vậy, Phó Nghị đã mong đợi rất lâu rồi.
Khi hắn về tới nhà thì bữa tối đã chuẩn bị xong, nhìn thấy người thân thích đã lâu không gặp, có hơi lúng túng chào hỏi, sau đó tới bên chỗ Phó Kiệt ngồi xuống.
Phó Kiệt liếc hắn một cái không lên tiếng, điềm nhiên ăn canh. Phó Thành thì nói chuyện vui vẻ với các trưởng bối, trên bàn ăn không khí an lành.
Phó Nghị yên lặng dùng cơm, nghe mọi người nói chuyện hắn hiểu được sự nghiệp của cha mình vẫn đang phát triển không ngừng, còn Phó Kiệt cũng vô cùng cố gắng hỗ trợ ông và học tập thật tốt. Nghe được sức khỏe của phụ thân cũng không tệ lắm, trong lòng hắn cũng nhẹ nhõm phần nào.
"Tiểu kiên quyết," ăn được một nửa phụ thân bỗng kêu hắn, "Đêm nay ngủ lại đi, phòng riêng sửa sang xong rồi đấy."
Phó Nghị sững sờ, cố kiềm chế kinh hỉ gật đầu đáp, "Vâng."
Sau bữa cơm tối người người một nhà quây quần bên nhau bắt đầu mở máy hát, những lúng túng, xa cách của 7 năm trước theo từng câu tán gẫu dần giảm bớt, bầu không khí hài hòa vô cùng.
Phó Nghị tận hứng tới khuya, vội vã đi tắm một cái, xong xuôi mới phát hiện mình căn bản không mang theo quần áo thay.
Hắn đẩy cửa phòng hé ra một cái khe, vừa vặn thấy Phó Kiệt đang đứng ngoài cầu thang xem di động, thở phào nhẹ nhõm.
"Tiểu Kiệt?"
Đối phương lập tức ngẩng đầu, nhìn hắn, nhíu mày: "Làm gì thế?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-loai/3195370/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.